Người châu Âu có câu “bé như hạt tiêu mà cay ra trò” vô cùng đúng khi để hình dung về Slovenia.
Tiểu sử Diễn viên tự do Bùi Thị Ngọc Trâm
Bùi Thị Ngọc Trâm, sinh năm 1999, từng học tại Học viện Hàng không Việt Nam. Hiện cô đang sinh sống và làm việc tại
được biết đến với vai trò là một người mẫu ảnh, diễn viên tự do. Sở hữu gương mặt xinh đẹp với sống mũi cao, đôi mắt to tròn và nụ cười quyến rũ, cô nàng thu hút cho mình gần 110 nghìn lượt theo dõi trên Facebook.
Khi được hỏi về cơ duyên đến với công việc hiện tại, cô chia sẻ: " Đến năm 2 đại học em nhận được dự án TVC đầu tiên. Thật ra thì từ nhỏ em đã thích diễn xuất rồi nhưng mà ở quê không có cơ hội. Và từ job đó, em càng thích nghề này và bắt đầu vừa đi học vừa đi làm luôn". Ngoài việc diễn xuất, Ngọc Trâm còn là một model chuyên nghiệp. Cô luôn đem đến những bộ ảnh được đầu tư kỹ lưỡng và được mọi người quan tâm. Ngoài ra, Ngọc Trâm còn góp mặt trong những MV ca nhạc triệu view. MV Anh thương em còn non dại, Quên một người từng yêu...Đều được khán giả đón nhận.
Cùng với nét đẹp trời phú, điều thu hút nhất ở Ngọc Trâm chính là sự nỗ lực, dám nghĩ dám làm để thực hiện ước mơ của mình. Dù không được đào tạo diễn viên chính quy, Ngọc Trâm vẫn quyết tâm rẽ sang con đường nghệ thuật. Cho tới thời điểm hiện tại cô nàng 9X đã từng bước chứng minh được tài năng của mình.
Ngọc Trâm chia sẻ về châm ngôn sống của bản thân: "Hãy làm việc hết mình và yêu hết lòng". Với cô nàng, sự nỗ lực của bản thân là một điều đáng trân trọng. Dù là vai diễn nhỏ, Ngọc Trâm cũng cảm thấy rất vui. Chỉ cần được cống hiến cho nghệ thuật, cống hiến cho xã hội, cô thấy như thế đã là mãn nguyện rồi.
Ngọc Trâm luôn biết ơn những người hâm mộ đã yêu quý và ủng hộ cô. Là một cô nàng đầy năng lượng, Trâm luôn cố gắng phát triển bản thân không ngừng. Trong tương lai, cô vẫn sẽ tiếp tục cống hiến cho nghệ thuật. Ngọc Trâm hứa hẹn sẽ đem đến nhiều vai diễn mới mẻ, đặc sắc cho người xem. Chắc chắn bằng tài năng, sự nỗ lực không ngừng nghỉ cái tên Bùi Thị Ngọc Trâm sẽ tiếp tục tỏa sáng hơn nữa trong tương lai!
Bạn trai/ chồng/ người yêu Diễn viên tự do Bùi Thị Ngọc Trâm là ai? Thông tin này hiện đang được cập nhật!
Ghi chú về Diễn viên tự do Bùi Thị Ngọc Trâm
Thông tin/ profile đầy đủ và mới nhất của Bùi Thị Ngọc Trâm được nguoinoitieng.tv cập nhật liên tục. Các thông tin về Diễn viên tự do Bùi Thị Ngọc Trâm có thể chưa đủ hoặc chưa chính xác và chỉ mang tính tham khảo, nếu bạn thấy thông tin là chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi qua email: [email protected]
Dẫu chúng ta vẫn có thể tự an ủi bản thân rằng yêu đúng là điều kì diệu, yêu sai là tuổi trẻ, và yêu đơn phương đôi khi lại là điều sai trái, nhưng có ai thất bại sau một mối tình mà cảm thấy vui vẻ hay bình yên được?
Trên đời này có nhiều kiểu tình yêu, nhưng có lẽ đớn đau và âm ỉ nhất là một cuộc tình đơn phương. Đơn phương là khi ta đem lòng đi yêu đương một người, cuối cùng người đó hoặc là không thích ta, hoặc là cũng như ta, đem lòng đi yêu đương một người khác. Dù kết quả có ra sao, đối với một cuộc tình đơn phương, thì đó đều là những cảm xúc vụn vỡ và đau đớn.
Tôi từng xem một bộ phim, nhân vật nữ chính trong bộ phim đó có nói một câu như thế này: "Yêu đúng là tình yêu, còn yêu sai thì là tuổi trẻ. Có việc gì mà phải sợ chứ?". Một câu nói ra cũng đủ biết cô ấy là người mạnh mẽ. Còn đối với chúng ta, những cô gái vốn mang trong mình phần yếu đuối và mỏng manh thì có lẽ, chúng ta chẳng cầu gì hơn sự bình yên trong một cuộc tình.
Một cuộc tình đã là đơn phương thì sẽ chẳng thể nào cho ra được kết quả như ý. Cơ bản, tình cảm đơn phương là tình cảm chỉ đến từ một phía, nếu như bạn thích một người trước, và sau này người đó cũng thích lại bạn, thì đó đã là tình cảm song phương. Vậy nên tôi mới nghĩ rằng, một mối tình đơn phương ngoài những cảm xúc đớn đau, những giọt nước mắt tuôn rơi hằng đêm, thì chẳng còn gì cả.
Một số người sẽ bảo, khi yêu đơn phương một người cũng sẽ có những khoảnh khắc vui vẻ chứ. Như là nhìn thấy người ấy thì sẽ cười, hay người ấy vô tình đưa mắt về phía ta cũng sẽ khiến ta hạnh phúc suốt mấy ngày. Nhưng dù là có những lần như thế, những lần khóe môi ta cong lên khi nhìn thấy hay nghĩ về người ấy, niềm xốn xang vì hạnh phúc khẽ cựa dậy trong lòng. Rồi sau đó, nghĩ đến chuyện người đó và mình vốn không cùng thuộc một thế giới, trái tim ta lại khe khẽ mà nhói đau.
Khi đơn phương một người, ta chỉ biết lặng thầm và nhìn người đó hằng ngày một cách lén lút. Như những cô nữ sinh thích thầm một cậu nam sinh trong trường. Năm tháng trôi qua, cô ấy chỉ biết trốn sau một tán cây nhìn cậu ấy cùng bạn bè tán gẫu, hay hòa mình vào một đám đông để cổ vũ, ngắm nhìn cậu ấy đang chơi một trận bóng rổ giao hữu. Hoặc cũng có thể, cô nữ sinh ngốc nghếch sẽ cố tình đi ngang qua lớp học của cậu ấy dù ngược hướng, chỉ để nhìn cậu ấy đang chăm chú đọc một quyển sách, xem lại bài vở, cùng bạn bè nói chuyện, vui đùa. Chỉ vậy thôi, cũng đủ để cô nữ sinh hạnh phúc một thời gian dài.
Thích một người là cảm xúc thuần túy phát sinh từ đáy lòng ta, khi nhìn thấy một người và dường như kể từ đó về sau, trong thế giới của ta chỉ còn tồn tại một người. Thế nhưng đơn phương một người sẽ khiến ta rất buồn rầu. Đối với những cô gái muốn bình yên, thì đơn phương dường như là một điều gì đó rất đáng sợ. Cho nên những tình cảm mà ngay từ đầu đã biết là không thể nào cho ra kết quả như ý, chúng ta hãy tìm cách dừng lại.
Hãy hạn chế theo dõi người đó, hạn chế nói chuyện với người đó, hạn chế quan sát xem có những chuyện gì đang xảy ra xung quanh cuộc sống của người đó. Mọi chuyện nghe có vẻ khó khăn, nhưng sự thật là thời gian có đủ khả năng làm phai mờ tất cả. Chỉ cần một thời gian, bạn sẽ thực sự không còn phải bận lòng nhiều về người đó nữa.
Có những cuộc tình sẽ đem lại kết quả tốt, như sau bao năm tháng lặng thầm, rốt cuộc cũng có một ngày người đó đưa bàn tay của họ ra nhìn về phía bạn. Vậy là mối tình đơn phương kết thúc để một mối tình song phương bắt đầu. Dù là thế, tận sau này khi nghĩ lại về khoảng thời gian thích đơn phương một người, có giây phút nào mà bạn không bận lòng, lo lắng hay đớn đau, phải không?
Có gì mà thấy thế nào nhỉ? Lớp tôi các bạn yêu nhau còn công khai hôn nhau, nắm tay nhau, đút cho nhau ăn thường xuyên. Yêu nhau thì hôn nhau, chẳng có gì to tát ở đây cả.
Tuổi học trò, ai chẳng có có rung động đầu đời, cũng có áo đôi, nhẫn đôi, thậm chí vượt vài cây số chỉ để đưa đón nhau tới lớp học. Và chuyện hôn nhau thì cũng thế thôi, miễn là học sinh chúng tôi chẳng đi quá giới hạn dẫn đến việc có thai ngoài ý muốn là tốt rồi.
Nói thật, tôi thấy nhiều bố mẹ của các bạn tôi cứ nổi đóa lên khi thấy cô giáo nói “con chị hôm nay cầm tay bạn này, đèo bạn kia đến lớp”. Có gì mà phải nổi cơn lôi đình? Thời học sinh các bố mẹ chưa từng yêu sao? Hay yêu nhưng chỉ dám dừng lại ở cái gọi là thoáng qua, e dè, lén lút và bắt các con bây giờ cũng phải vậy? Mỗi thời mỗi khác chứ nhỉ? Đó là cách nghĩ của thế hệ phụ huynh 7X, 8X rồi.
Còn chúng tôi, thế hệ 2K thấy việc yêu nhau, hôn nhau là bình thường. Hôn nhau ở khách sạn mới sợ chứ ở lớp học hay ở sân trường thì có sao đâu? Bố mẹ đừng mang tư tưởng yêu nhau thì phải kín đáo, phải nọ phải kia. Đó là tư tưởng cổ hủ, khắt khe của thế hệ trước.
Cuối cấp 3, ở độ tuổi đẹp nhất này chúng tôi đã là những cô gái tươi tắn, rạng ngời xinh đẹp còn các bạn nam cũng là những thanh niên ra dáng trưởng thành.
Xưa kia bố mẹ có những rung động ở tuổi 18 thì giờ đây lứa tuổi tốt nghiệp THPT có những bạn có tình cảm, yêu nhau thì thể hiện tình cảm với nhau và thể hiện điều ấy cho mọi người thấy thì có sai?
Ngay từ đầu những năm học cấp 2 tôi đã được mẹ giáo dục giới tính rất kỹ, thậm chí còn đưa tôi đến gặp chuyên gia tâm lý để cho tôi hiểu được đâu là “điểm dừng an toàn” với tình yêu. Bố mẹ tôi sống rất hiện đại, có lẽ thế mà tôi cũng được thừa hưởng điều đó.
Bố mẹ chưa bao giờ cấm tôi yêu ai hay có tình cảm với ai trong suốt ba năm học cấp 3. Mẹ luôn nói với tôi "yêu ai, quý ai là quyền của riêng con, miễn con vẫn hoàn thành tốt việc học và luôn nhớ “điểm dừng” để an toàn cho cả con và bạn trai, và cũng là cách con giữ nguyên vẹn giá trị cho mình".
Mấy ngày nay tôi thấy mạng xã hội cứ xôn xao vì hình ảnh hai học sinh ở trường THPT Phan Đình Phùng (Hà Nội) hôn nhau tại lễ bế giảng. Chậc, có gì mà xôn xao nhỉ, học trò yêu nhau hay hôn nhau là sai ư?
Còn nếu cứ đánh giá các học sinh tốt nghiệp THPT là "yêu sớm quá", "hôn nhau tự nhiên quá" thì xin hỏi các bậc phụ huynh xưa kia bố mẹ cũng có những rung động ở tuổi 18 thì giờ đây lứa tuổi tốt nghiệp THPT thể hiện một nụ hôn có là sớm quá, tự nhiên quá? Sống trong một xã hội hiện đại thì xin bố mẹ hãy xem việc thanh niên thể hiện tình cảm với nhau là bình thường đi ạ!
* Trên đây là quan điểm cá nhân của một học sinh về việc học sinh thể hiện tình cảm công khai tại lễ bế giảng. Ý kiến của bạn về việc các học sinh thể hiện tình cảm bằng những nụ hôn chia tay tuổi học trò thế nào, xin hãy thể hiện ở phần bình luận!